Đây là ca phục hồi dữ liệu trên thẻ nhớ hiệu Lexar SDXC II được sử dụng trong máy quay phim Sony. Cũng chưa rõ nguyên nhân hư hỏng nhưng cần phải thay chip sang thẻ nhớ khác để cứu dữ liệu.
Ngày đăng: 16-05-2016
7,250 lượt xem
PHỤC HỒI DỮ LIỆU THẺ NHỚ MÁY QUAY PHIM CỦA KHÁCH HÀNG TẠI Q.1 TP. HỒ CHÍ MINH
Bây giờ đã gần 1 giờ sáng. Mình cũng không biết bắt đầu như thế nào nữa. Từ tối cho đến bây giờ lòng mình buồn vô cùng, không thể tả nỗi. Mình đã làm cái nghề cứu dữ liệu này lâu rồi, như mình từng nói cái nghề này cũng giống như Bác sĩ cứu bệnh nhân vậy. Chỉ có điều bệnh nhân của mình là thiết bị lưu trữ dữ liệu mà thôi. Mình đã trãi qua không biết bao nhiêu là ca "cấp cứu dữ liệu", "mổ" từ nhẹ cho đến nặng, thành công nhiều mà thất bại cũng không ít. Mỗi lần thất bại mình buồn lắm, không phải buồn vì không có tiền (dù mình cũng làm để kiếm tiền đấy thôi), nhưng buồn vì thấy sự thất vọng của khách hàng, buồn vì thấy sự tổn thất của anh em khi không lấy lại được dữ liệu. Thế nhưng hôm nay là một ngày buồn nhất từ trước đến nay. không biết trong tương lai mình còn gặp ca nào buồn hơn hay không nhưng ngay bây giờ dù đã là 1g sáng của ngày hôm sau mà mình vẫn chưa vơi nỗi buồn của ngày hôm qua!!! nghe mình nhập đề như vậy chắc anh em cũng đã hình dung được kết quả rồi phải không? Thế nhưng buồn là vì đâu? Nếu như nhà thơ Xuân Diệu đã viết trong bài thơ "Chiều" của ông rằng: "Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn" thì mình lại biết rõ "vì sao tôi buồn". Các bạn nghe mình kể lại nhé! Nhớ để hộp khăn giấy bên cạnh!!!
Sáng hôm nay ( 16/5/2016) sau khi điện thoại trước, A T đã đến gặp mình tại 51 Nguyễn Lâm P.6 Q.10 TP. Hồ Chí Minh. Điều trước tiên làm cho mình ấn tượng đó là cách nói chuyện vô cùng thoải mái và lạc quan của anh. Anh đề nghị mình cứu dữ liệu trên thẻ nhớ máy quay phim. Miệng anh lúc nào cũng tươi cười, lời nói thì vui vẻ và anh luôn đem lại sự thoải mái cho người khác. Anh bảo chúng tôi cứ làm một cách thoải mái nhất, cứ làm từ từ không cần gấp miễn là giúp anh lấy lại được dữ liệu. Anh cũng không hỏi giá cả ra làm sao nữa. Chính sự thoải mái đó mà mình lại quyết tâm phục hồi dữ liệu cho bằng được. Thẻ nhớ máy quay phim của anh là thẻ SD 64Gb hiệu Lexar dòng SD XC II loại tốc độ cao 150mb/s tức là 1000x. Đây là dòng sản phẩm cao cấp của hãng Lexar.
Theo lời anh kể thì đoàn đi của anh rất nhiều người. Họ cùng nhau đi tham quan các hang động và quay phim, chụp ảnh rất nhiều. Thế nhưng khi trên xe trở về anh lấy ra copy dữ liệu từ thẻ nhớ vào laptop anh vô tình làm rơi nhẹ thẻ nhớ cùng bộ đầu đọc thẻ xuống đất, và khi kết nối với máy tính thì không được. Máy vi tính không nhìn thấy thẻ nhớ. Như vậy không biết thẻ nhớ bị hư do hơi nước ẩm ướt trong động hay do va chạm khi bị rơi. Anh đã lên mạng tìm kiếm và đọc được những bài viết của mình trên trang web http://cuudulieuocung.vn. Ngay khi về đến TP. Hồ Chí Minh anh đã liên hệ và đến ngay. Mình nhanh chóng tiến hành kiểm tra thẻ nhớ. Quả thật khi kết nối với máy tính bằng ngõ kết nối qua khe cắm thẻ nhớ SD ở trên laptop thì hệ điều hành hoàn toàn không nhìn thấy thẻ nhớ, nếu kết nối với máy tính thông qua đầu đọc thẻ thì hệ điều hành chỉ thấy được một ổ đĩa trống tức là đầu đọc thẻ nhớ mà thôi. Bây giờ mình sẽ phân tích. Trước hết, nếu máy quay phim sử dụng thẻ nhớ này đã hoạt động trong môi trường ẩm ướt thì có thể khi kết nối với máy tính đã không thấy được dữ liệu khi đó anh T chưa làm rơi thẻ nhớ. Như vậy nếu trước khi làm rơi anh T đã có kết nối với máy tính mà không thấy được dữ liệu thì có nghĩa là thẻ nhớ đã bị hư chip do môi trường ẩm hoặc một nguyên nhân nào đó. nhưng nếu trước khi làm rơi anh đã có thể truy xuất được dữ liệu trong thẻ thì có nghĩa là thẻ nhớ bị chết do chấn động. Thông thường muốn cứu dữ liệu đạt tỉ lệ thành công cao thì chúng ta phải phân tích cho thật kỹ trước khi thực hiện. Bước tiếp theo là hoạch định một tiến trình thực hiện. Tôi đề nghị anh cung cấp một thẻ nhớ giống hệt thẻ nhớ bị hỏng ( vì anh cho biết lúc trước đã mua 1 cặp ). Có được thẻ nhớ tốt trong tay tôi tiến hành đo kiểm tra. đây là một quá trình rất dể thực hiện đối với những người biết về điện tử.
Cách đo đơn giản nhất là dùng chân VSS làm mass ( tức là điểm 0 chung hay còn gọi là tiếp đất ). Lần lượt đo trở kháng tại các chân VDD, Data 0 - 3. So sánh giữa 2 thẻ nhớ mình thấy vô cùng khác biệt. Chân Data 0,2,3 hoàn toàn không có trở kháng ( nghĩa là mạch hoàn toàn hở ) Các chân khác thì giống nhau. ban đầu mình không tìm thấy chip controler ( Gate hay gọi là I/O cũng được) nên mình nghĩ rằng đây là thẻ nhớ có NAND Flash tích hợp chip control bên trong. Vì thế mình suy nghĩ theo hướng là chip đã bị bong chân do va đập khi rơi. Nhưng theo A T cho biết thì rơi rất nhẹ và lúc đó thẻ nhớ đang nằm 2/3 trong đầu đọc thẻ, chỉ 1/3 nằm bên ngoài mà thôi.
Các bạn có nhìn thấy không? Thẻ nhớ quá mong manh, có thể nói phần mạch mỏng như tờ giấy. chính vì thế rất dễ bị cong vênh bong mạch dù va chạm rất nhẹ. Nhân tiện tại đây xin lưu ý tất cả các anh chị em đang đọc bài viết này. tuyệt đối đừng để cho thẻ nhớ bị rơi hay va đập. Phải thật nhẹ nhàng nâng niu " cưng như cưng trứng mà hứng như hứng hoa" đấy nhé! Tuyệt đối không để vào trong bóp, nhất là mấy anh nam. Mình đã gặp rất nhiều bạn trai để thẻ nhớ trong bóp rồi cho vào túi quần sau, khi chúng ta ngồi cái bóp ( ví ) của chúng ta bị ép mạnh và cong, điều đó sẽ làm cho thẻ nhớ bị cong thậm chí bị gãy nữa. phần này mình sẽ cố gắng viết một bài riêng. Giờ trở lại ca : PHỤC HỒI DỮ LIỆU THẺ NHỚ MÁY QUAY PHIM CỦA KHÁCH HÀNG TẠI Q.1 TP. HỒ CHÍ MINH. Nhìn thấy mạch quá mong manh mình lại càng tin là thẻ nhớ bị hỏng khi rơi. Quyết định bóc tách phần chip Flash ra khỏi mạch.
Một phần rất nhiều chân chì ở dưới phần mạch đã bị bong ra. Như vậy mạch bị đứt quá nhiều. giống trường hợp : Cứu dữ liệu ổ SSD Sam Sung vậy. Trong trường hợp này không thể hàn chip trở lại được. Bước tiếp theo là tiến hành thay chip sang thẻ nhớ tốt. tuy nhiên nhận thấy mạch in quá mỏng mà chân chip lại nhiều, khả năng thay chip là khó thành công. hơn nữa mình không thể liều lĩnh thực hiện trên chip có dữ liệu. Do vậy mình quyết định thử nghiệm trên chính thẻ nhớ tốt. Mình sẽ bóc tách chip ra và hàn trở lại. Nếu thành công thì mới tiến hành trên chip có Data. Các bạn nhớ nhé! Phải thực hiện thử nghiệm trên chip tốt và không có Data, khi đã quen tay, quen nhiệt độ và biết tỉ lệ thành công cao thì mới tiến hành trên chip có dữ liệu, vì nếu không bạn sẽ làm tình trạng nặng thêm.
Sau một thời gian bóc chip ra rồi hàn lại nó như thế này đây. Nhìn thì mọi thứ đều rất OK, nhưng khi kết nối với máy tính thì cái thẻ nhớ vốn đang hoạt động tốt giờ đã...tắt thở! nhận thấy mình đã "già trước tuổi", mắt giờ đã yếu phải đeo kính lúp, tay thì run run không thao tác phần chi tiết được. Mình đã đề nghị anh T mua thêm một thẻ nhớ tốt nữa. và cũng chuyển chổ làm từ cơ sở 51 Nguyễn Lâm về cơ sở 2 ở Phú Nhuận. Tại đó có cao thủ võ lâm Khoa mà mình có nói đến trong bài viết : Cứu dữ liệu thẻ nhớ . Anh T đồng ý ngay, vẫn với tinh thần vui vẻ và lạc quan anh đã chạy đi đến rất nhiều điểm bán thẻ nhớ để tìm cho bằng được thẻ nhớ giống thẻ nhớ máy quay phim của mình. VÀ câu chuyện bắt đầu đến lúc trỉu nặng.
Có thể nói ngày hôm đó là một ngày thời tiết khắc nghiệt nhất. Lúc Anh T đi tìm thẻ nhớ thì nắng vô cùng gay gắt như dội lữa trên đầu. gần 2 giờ đồng hồ sau khi anh tìm mua được thẻ nhớ thì cơn mưa đầu mùa lại trút xuống tầm tả. nhưng phải nói nhờ cơn mưa đó mà toàn thành phố Hồ Chí Minh dường như "đã khát" và anh Khoa cũng nghe sảng khoái thoải mái hơn mà bắt tay vào ca mổ vô cùng hóc búa này. Trước hết chúng tôi ngồi lại phân tích vì sao mình làm thất bại ngay ở thẻ nhớ đầu tiên. Thứ nhất mạch quá mỏng, khi gặp nhiệt độ nó sẽ cong ngay. Thứ 2 mặt sau có một mãnh ghép nhô lên. các bạn nhìn nhé!
Ngay chính giữa là một mãnh ghép cứng có độ dày như một miếng nhựa mỏng. chính vì mãnh ghép này mà mình không cách nào ép thẳng phần mạch in xuống mặt phẳng bên dưới được. Càng ép nó sẽ càng bị cong vênh và quá trình hàn chip Flash dạng BGA không thể thành công được. Mình đã thất bại ở ngay lần thực hiện đầu tiên. Ngay cả cao thủ võ lâm như anh Khoa mà vẫn không dám làm ngay. Phải mất gần 20 phút suy nghĩ tìm giải pháp. Ngoài trời mưa tất lớn nhưng trong phòng sao nghe căng thẳng và không khí ngột ngạt làm sao!!!
PHỤC HỒI DỮ LIỆU THẺ NHỚ MÁY QUAY PHIM CỦA KHÁCH HÀNG TẠI Q.1 TP. HỒ CHÍ MINH phần tiếp theo :
Sau 20 phút trăn trở, chúng tôi quyết định thao tác trên chính thẻ nhớ mà tôi đã thất bại để điều chỉnh nhiệt cho phù hợp. Tìm đủ mọi cách để cố định thẻ nhớ trên mặt bàn, rất khó vì hầu như chip đã "chiếm hết đất" rồi không còn một khoảng trống để giữ phần board mạch. Phải làm như thế này đây :
Sau khi thao tác rất nhiều lần trên board mạch thẻ nhớ thứ 2. Lúc đó một phần chân đã bị bong tróc do hàn tới lui nhiều lần. và anh Khoa đã nắm được sơ đồ nhiệt độ cũng như thời gian và quen tay rồi. Chúng tôi tiến hành thực hiện trên phần mạch thẻ nhớ mà anh T vừa mua. Nói thì chỉ ít dòng chử nhưng quá trình vô cùng khó khăn, căng thẳng và đã hơn 2 tiếng đồng hồ trôi qua. Điều tôi vui nhất là anh T vẫn luôn cười và khích lệ động viên chúng tôi. quả là một người có tinh thần thép và một nghị lực lạc quan cao. Một tấm gương cho tất cả chúng ta. không biết các bạn thế nào chứ trước đây mỗi lần có chuyện bất lợi xảy ra mình hay bực bội và tâm trí rối cuồng lên, lúc đó mọi việc càng tồi tệ hơn, qua tấm gương của Anh T mình càng thấy có nhiều điều cần phải học và cần thay đổi. Nhớ nhé các bạn!
Trở lại với ca : PHỤC HỒI DỮ LIỆU THẺ NHỚ MÁY QUAY PHIM CỦA KHÁCH HÀNG TẠI Q.1 TP. HỒ CHÍ MINH. Anh Khoa tiến hành bóc chip nhớ ra khỏi mạch và làm chân chì cho 2 chip Flash có chứa Data. Anh T có nhắc mình là "anh có nhớ thứ tự chip không?", các bạn nhớ nhé! Với thẻ nhớ có chứa dữ liệu thì thứ tự các chip nhớ là vô cùng quan trọng, bóc tách và hàn lại rất phức tạp khổ sở khó khăn mà nhầm lẫn vị trí thì càng khổ sở hơn! Thà chậm mà chắc. Phần làm chân chì mình có quay "cờ líp" lại ( tại lúc đó mình rãnh quá mà! ). Anh chị em xem làm chip nhé :
Đây là hình ảnh 2 chip nhớ NAND Flash mà anh Khoa vừa làm chân xong, thật ra chân chì tròn và đẹp lắm nhưng vì mình không biết chụp hình nên chụp không rõ được.
Sau khi làm chân của 2 chip flash xong anh Khoa tiến hàng hàn chip trở lại board, phần này mình phải dùng tay kẹp giữ cái board mạch nên chẳng chụp hình hay quay phim gì được. Ngay cả anh T cũng xông vào phụ soi đèn cho chúng tôi, mọi người cùng tập trung vào công việc cứu dữ liệu. Trong lúc làm chúng tôi đã quên hết mọi thứ xung quanh, em của anh T cũng từ nhà chạy sang và mang theo đủ loại nước uống từ trà đá, cà phê cho đến cà phê sữa. Không khí rất thân tình và gần gủi làm sao. Khi chip đã được hàn vào phần board mạch một cách chuẩn xác. Có thể nói sau bao nhiêu công đoạn vất vả thì lúc này là căng thẳng nhất. Chúng tôi mong đợi tiếng Windows báo hiệu thẻ nhớ được nhận... mọi người im lặng, mọi con mắt đều đổ dồn vào màn hình khi anh Khoa cho thẻ nhớ vào khe đọc thẻ...thế nhưng... không một động tĩnh gì cả, Windows đã không báo hiệu âm thanh nào, màn hình cũng chẳng xuất hiện khung cửa sổ mà chúng tôi mong đợi. Mình ngồi phệt xuống ghế như rơi tự do vậy, anh Khoa thở dài một tiếng, anh T thì im lặng... tuy không ai nói với ai câu gì nhưng chúng tôi dường như hiểu hết kết quả ra làm sao rồi. Em anh T cho biết anh T là người rất nhiều việc, vậy mà anh đã ở cùng chúng tôi từ trưa cho đến lúc đó là đã hơn 9 giờ tối. Cho đến lúc này mình mới thấy dữ liệu là quan trọng thế nào đối với anh và lại càng nể phục sự bình tĩnh của anh. Nỗi buồn chen vào từng hơi thở, từng tiếng thở dài của từng người trong chúng tôi. Từ sự hy vọng tràn trề giờ hy vọng chỉ là một sự le lói mà thôi. Như vậy chip nhớ đã chết!!! Anh Khoa không cam tâm nên quyết định dùng máy hàn hàn chip trở lại nhiều lần, mỗi lần như vậy lại tốn thêm nhiều thời gian và sức lực lẫn tinh thần, nhưng mọi cố gắng đều trở nên vô ích, máy vi tính vẫn không hề nhận ra thẻ nhớ. Anh T vẫn động viên khích lệ chúng tôi, anh nói nếu cần anh sẽ lại tiếp tục mua thêm thẻ nhớ tốt khác cho đến khi nào chúng tôi bỏ cuộc mà thôi. Thế nhưng lúc đó mình chỉ biết im lặng, vì trong tận đáy lòng mình đã nhận biết rằng chip nhớ đã chết và sự hy vọng giờ chỉ là con số 0 mà thôi. Mình không dám nói vì sợ anh T buồn, nhưng càng không nói mình lại càng buồn. Có lẽ giờ mình đã cảm nhận được nỗi buồn của một vị bác sĩ bất lực trước một căn bệnh nan y mà không biết nói sao với bệnh nhân và người nhà của bệnh nhân! Anh Khoa cũng rất buồn, không chấp nhận được sự thật anh quyết định hàn 2 chip Flash tốt của cái thẻ nhớ mới mua trở lại phần board mạch để kiểm nghiệm lại xem anh đã hàn chip có thật sự thành công hay chưa. còn mình tiếp tục suy nghĩ tìm hiểu nguyên nhân là ở đâu. Nhớ lúc nãy anh T có chỉ vào mãnh ghép cứng ở phía lưng của thẻ nhớ mà hỏi mình xem đây có phải là chip controler hay không. Mình tự hỏi liệu đúng như suy đoán của anh T chăng? Mình lấy mạch thẻ nhớ không chip ra đo. các bạn có nhớ phần ở trên mình có nói đến việc đo kiểm trở kháng của thẻ vào sáng hôm đó. Mình thấy cái thẻ có chứa Data bị mất trở kháng chân Data 0,2,3. Như vậy có cái gì đó không đúng ở đây. Mình quyết định đo các chân Data 0,2,3 xem nó thông với chân nào trên board mạch của thẻ nhớ hay không.
PHỤC HỒI DỮ LIỆU THẺ NHỚ MÁY QUAY PHIM CỦA KHÁCH HÀNG TẠI Q.1 TP. HỒ CHÍ MINH phần tiếp theo.
Dù cố gắng dò tìm từng tiếp điểm mình vẫn không tài nào tìm được điểm thông mạch từ các chân Data 0,2,3 vào mạch. Nếu chip Flash là loại có tích hợp chip controler bên trong thì các chân Data phải đi thẳng vào chân Flash. Thế nhưng dò mãi không thấy. Như vậy là phải có chip controler ở bên ngoài. Vậy nó đâu? hay đúng như a T đã nói. Mình quyết định tách phần mãnh ghép bên dưới thẻ nhớ thì đã thấy điều mình không thể tưởng tượng ra trước đó.
Dùng kính hiển vi điện tử phóng to lên màn hình thì các điểm tiếp xúc mạch như thế này đây :
Điều anh T nói hoàn toàn chính xác, mãnh ghép tưởng chừng như chỉ là một miếng lót kia lại chính là một chip controller hay nhiều anh em gọi là chip Gate, chip I/O. Phần mình đánh dấu đỏ chính là phấn mạch tiếp xúc. Mình lấy đồng hồ đo và quả thật các chân Data 0,2,3 đều thông vào đây cả. Như vậy vụ án đã điều tra xong. Trước khi thẻ nhớ bị rơi thì nó đã chết. Nguyên nhân chết mình không rõ nhưng rõ ràng là chip I/O đã chết, có lẽ do ẩm, do sốc điện mà chip I/O chết và 1 hoặc cả 2 chip Flash cũng chết. Phần mạch bị tróc dưới chân chip là hậu quả của việc thẻ nhớ bị va đập nhưng trước đó chúng nó đã chết rồi. Thế là chấm hết. Mình chỉ biết thẩn thờ im lặng rồi quay sang a T và nói :" Anh nói đúng, đây là chip controller". Ngay lúc này phía bên anh Khoa cũng có kết quả. Anh đã hàn 2 chip Flash tốt trở lại board của nó và máy tính truy xuất bình thường, format, copy gì cũng đều được cả, điều đó chứng minh rằng cung phu của anh Khoa vẫn là tuyệt đỉnh không hề có sơ xuất nào. Và cũng có nghĩa là... chip nhớ kia đã chết!
Mình vuốt mặt liên tục, đây là thói quen mỗi khi mình thất vọng và bất lực trước một việc gì đó. Anh Khoa thì ngồi xuống, mọi thứ đều đã cố gắng hết sức. A T thì buồn nhất. Anh không tiếc tiền đã tiêu phí vào những thẻ nhớ, anh không tiêc vì đã ngồi gần cả ngày ở đây nhưng anh tiếc vì dữ liệu đã hoàn toàn không thể khôi phục lại. Anh nói những người bạn chưa hề biết việc mất dữ liệu này. Không biết khi họ biết sẽ ra làm sao!!! Thế nhưng một hành động cuối cùng của người khách hàng này đã làm cho mình buồn đến mãi sau này. Trước khi ra về anh đã gởi cho chúng tôi một số tiền rất lớn. Từ chối cách nào anh cũng không chịu và bắt chúng tôi phải nhận. Các bạn có biết cái cảm giác mình nhận tiền khi mình chẳng làm được chuyện gì hay không? Người ta mất dữ liệu, mất tiền, thất vọng, buồn bã còn mình thì lại nhận tiền sao??? Vậy mà chuyện đó đã xảy ra. Tấm lòng của anh khách hàng quả thật không biết diễn tả làm sao, anh chơi quá đẹp, đẹp đến mức mà chúng tôi chỉ biết há hốc mồm không nói nên lời. Khi ra về anh còn nhắn tin cảm ơn và bày tỏ niềm hy vọng mong manh cuối cùng của mình, mong rằng có thể tìm lại được dữ liệu dù là tia hy vọng le lói.
Mình ra về vì đã khuya, còn anh Khoa vẫn không chịu chấp nhận kết quả đau lòng đó tiếp tục thay chip, hàn chip và kết quả chắc chắn là không có gì thay đổi vì chip Flash đã chết. Đêm đó mình không ngủ được, sáng sớm mình đã trở lại cơ sở ở Phú Nhuận gom tất cả chip và mạch về cơ sở ở Q.10. Cả ngày hôm đó mình tìm đủ mọi cách, làm đủ mọi cách và kết quả chắc không cần nói các bạn cũng đã biết. Chip Flash đã chết, sự thật không thể chối cãi, chính vì lý do đó mà nhiều lần mình định đi mua thêm một thẻ nhớ tốt về để làm nhưng lại thôi vì dường như là không thể cứu vãn nữa. Buồn lắm, cho đến hôm nay lòng vẫn nặng trĩu. Xin nhắc các anh chị em, loại thẻ nhớ dung lượng lớn và tốc độ cao sử dụng chip Flash sau này rất nhạy với sự thay đổi của điện áp cho nên nó rất dễ bị hư hỏng khi sốc điện. Có người đang copy cúp điện...thẻ nhớ cũng chết, có người cắm rút nóng thẻ nhớ nhiều lần...thẻ nhớ cũng chết. Và trường hợp này cũng có thể là do sốc điện hay bị ẩm... và công nghệ hàn chip BGA cũng rất dễ bị bong mạch khi va đập. Tuyệt đối phải cẩn trọng nhé các anh chị em!!! Đó là lời nhắn nhủ chân tình cuối bài viết của mình. Xin chia buồn với anh T và các bạn của anh! Mong rằng các anh chị sẽ tổ chức một chuyến đi khác, vui hơn, chụp nhiều cảnh đẹp, quay nhiều đoạn clip thú vị hơn và không phải đến gặp chúng tôi nữa!!!
Như vậy xin tạm khép lại ca : PHỤC HỒI DỮ LIỆU THẺ NHỚ MÁY QUAY PHIM CỦA KHÁCH HÀNG TẠI Q.1 TP. HỒ CHÍ MINH.
Dù kết quả không như mong đợi nhưng có thêm được nhiều bài học và nhất là có thêm được những người bạn đáng quý! Mong rằng A T có trở lại và đọc được bài viết chân thành này của mình! Nguyện Chúa ban phước cho anh và gia đình!
Nếu có Anh Chị hay Bác nào lớn tuổi đọc bài viết này xin thứ lỗi cho Lợi vì cách viết xưng là "mình" và gọi là "các bạn". Xin cảm ơn!
Nếu anh chị em nào đọc thấy hay thì share facebook, google + giúp mình.
Vậy là mình có động cơ để viết tiếp. Cảm ơn các bạn!
Cảm tạ Chúa !
Gửi bình luận của bạn