Phục hồi dữ liệu thẻ nhớ máy ảnh xuất hiện những file toàn mã kí tự lạ

Thẻ nhớ xuất hiện những thư mục những tập tin toàn là mã mà theo nhiều người vẫn gọi là lăng quăng, máy ảnh không đọc, máy vi tính không đọc...

Ngày đăng: 01-07-2016

7,789 lượt xem

PHỤC HỒI DỮ LIỆU THẺ NHỚ MÁY ẢNH XUẤT HIỆN NHỮNG FILE TOÀN MÃ KÍ TỰ LẠ

 

Hôm nay ngày 1 tháng 7 năm 2016, có một điều kỳ diệu đã xảy ra. Người ta thường nói "trái đất tròn" để diễn tả rằng nếu có duyên dù xa cách cũng có ngày gặp lại. Hôm nay mình đã cảm nhận được điều đó. Bài viết này cũng diễn tả công việc phục hồi dữ liệu thẻ nhớ giống như bao bài viết khác nhưng tình cảnh thì hoàn toàn khác. Đang ngồi loay hoay dọn dẹp chổ làm việc cho gọn thì một vị khách bước vào. Chú nhờ mình phục hồi lại dữ liệu trên thẻ nhớ máy chụp hình. Theo lời diễn tả của chú thì khi chụp hình xong chú copy hình vào máy vi tính chỉ được khoảng 30% thì máy báo lỗi. Chú gắn thẻ nhớ trở lại máy chụp hình thì máy không đọc được hình ảnh trên thẻ nhớ. Tìm đủ mọi cách dù gắn vào máy vi tính hay máy chụp hình thì đều không được. Chỉ thấy một vài tập tin và thư mục toàn là kí tự lạ. Vì đây là những tấm ảnh của gia đình rất quý cho nên chú đã nhờ đến sự trợ giúp của Google. Và bác Google vô cùng thân thiện đã giới thiệu http://cuudulieuocung.vn với chú. Chú nói còn một chổ nữa ở đâu đó nhưng xa hơn chổ Phước Lợi Group nên chú đã chọn chổ của mình.

Nghe sơ qua lời kể của chú mình đã suy đoán có 2 khả năng. Một là máy vi tính của chú đã bị nhiễm Virus, 2 là đầu đọc thẻ nhớ của chú có vấn đề. Sau khi cho thẻ nhớ vào thiết bị trích xuất dữ liệu chuyên xuất dữ liệu từ những thẻ nhớ khó tính, những hình ảnh đã hiện ra và mình chỉ ngồi chờ đợi để copy ra mà thôi. Và đây mới chính là điều thú vị mà mình muốn nói. Trong khi chờ máy dò tìm dữ liệu chú và mình tâm sự với nhau.

Cháu quê ở đâu? "Dạ Bến Tre". Chà chà!!! Cháu học trường nào? " Dạ Phan Văn Trị ". Cháu có biết Thầy Sơn dạy Lý không? " Dạ Thầy là người dạy cháu học Lý năm lớp 12 đấy ạ" Chú với Thầy Sơn là cùng học chung hồi trước, rồi cùng làm thầy giáo dạy chung với nhau luôn, cháu có biết cô Hòa không?" Dạ Cô Hòa là giáo viên chủ nhiệm của cháu năm lớp 12 đấy ạ!" Khà Khà, Thầy là ông xã của cô Hòa nè!

Vừa nghe đến đây 2 con mắt của tôi bỗng cay xè. Thôi đúng rồi, mọi chuyện từ trong quá khứ bỗng ùa về trong tâm trí tôi, tôi nhớ rồi, cũng dáng gầy gầy của người thầy ấy, tuy ngày xưa ít gặp thầy nhưng tôi bỗng nhớ lại một chuyện mà cho đến bây giờ mỗi khi ngồi nhớ lại tôi không ngăn được nước mắt. Ngày ấy chúng tôi là những đứa học trò tinh nghịch và vô tư, vô tư đến mức không thể chấp nhận được. Năm học lớp 12, tôi làm lớp trưởng, chính cô Hòa là chủ nhiệm. Năm đó, vào ngày 20 tháng 11, chúng tôi được nghỉ học. Có lẽ đứa nào cũng thích thú vì được nghĩ học, và đứa nào cũng lo vui chơi ở nhà một cách vô tư. Sáng ngày hôm sau khi bước vào lớp một bạn đã gọi tôi ra và nói :" hôm qua mình có ghé nhà thăm cô, lẽ ra cô và thầy cùng nhau đi chơi, chuyến đi này thầy cô đã dự định lâu rồi nhưng cô quyết định ở nhà vì cô nói sợ mấy trò ghé thăm không có mình mấy trò buồn, hơn nữa đây là năm cuối mà thầy cô còn ở dưới mái trường Phan Văn Trị này, năm tới thầy cô sẽ về trường chuyên ở tỉnh. Thế nhưng cô đã ngồi đợi trong mõi mòn, không dám đi nằm vì sợ mấy trò tới không dám gọi, đi ra, đi vào, mỗi giây phút trôi qua lòng cô bắt đầu trĩu nặng nỗi buồn. Khi màn đêm bắt đầu buông xuống cũng là lúc cô băt đầu tuyệt vọng. Vậy là chẳng có một học trò nào ghé thăm mình cả. Mãi cho đến khi cô mệt lã định đi nằm nghỉ thì một bạn gái đã ghé thăm, và đó chính là người đã kể lại cho mình nghe. Nghe đến đó mình vô cùng hối hận, mình nhớ lại truyện ngắn :" xin cô tha lỗi cho chúng em" và mình thấy mình là một đứa học trò vô cùng tệ hại, tệ hơn hết trong số những đứa học trò tệ hại khác, mình ước gì ngay lúc đó có cô để mình chạy ùa đến và nói :" Xin cô tha lỗi cho chúng em!". Nhưng vì buồn và vì bệnh nên cô đã xin nghỉ phép ngày hôm đó. Chưa bao giờ lớp mình trông chờ tiếng trống tan trường đến như vậy. Vừa nghe tiếng trống bọn mình đã ùa ngay xuống sân trường vội vàng lấy xe và đạp thật nhanh như đua xe đến nhà cô. Cô ơi! Ước gì cô đọc bài viết này của em. Một lần nữa và có lẽ cả ngàn lần nữa em vẫn muốn thưa với cô rằng : " Xin cô tha lỗi cho chúng em!". Mình biết người cô người thầy nào cũng yêu thương học trò như con của mình. Ngày hôm đó mình biết cô vui lắm, thời gian đã trôi qua, đã quá lâu, lâu đến nỗi chính mình còn không nhớ là lớp học lúc đó là 12 A mấy nữa, chính tuổi trẻ như chúng mình còn không nhớ thì có lẽ cô cũng không còn nhớ gì đến lỗi lầm của lũ học trò vô ơn chúng mình. Không biết trong lớp có còn ai nhớ câu chuyện buồn ngày đó, nhưng người đáng trách nhất là mình, mình là lớp trưởng mà, một thằng lớp trưởng tệ hại. Ngày thứ sáu tuần này mình sẽ thăm thầy cô, mình muốn cho cô một bất ngờ.

Thầy trò tâm sự cùng nhau, thầy kể cho mình nghe những học trò từ trường Phan Văn Trị đi ra và thành đạt thể nào, đôi mắt của thầy sáng long lanh bày tỏ sự hãnh diện. Giờ tôi mới hiểu, các thầy cô đã dạy dỗ chúng mình và vẫn dõi theo, mong đợi chúng mình thành đạt trong cuộc sống, không cần một đứa nào nghĩ đến hay biết ơn, chỉ cần bọn trò nhỏ trưởng thành là vui lắm. Khi viết bài này mình vẫn muốn khóc, giờ này mình mới thấy được sự cao quý của nghề nhà giáo. Quá cao thượng, quá tuyệt vời. Mãi mãi mình biết ơn các thầy các cô đã dạy dỗ cho mình, có được như ngày nay chính là sự vun đắp, chăm sóc ân cần của các thầy cô ngày đó. Thầy Vũ làm hiệu trưởng, Cô Ngọ làm giám thị, Cô Hòa dạy sử, Thầy Sơn dạy lý, Thầy Quý dạy toán,Cô Nguyên dạy Hóa, Cô Hồng dạy Toán . . .Nếu kể tên có lẽ phải là một danh sách dài. Các thầy cô ơi, giờ các thầy cô ở đâu? Em mong ước được gặp và thăm các thầy cô để nói một câu:" Cảm ơn các thầy cô!".

Cảm xúc dâng trào, quả là " trái đất tròn " Chỉ nhờ internet mà thầy và mình đã gặp nhau. Tất cả hình ảnh đều đã phục hồi lại được. Mình format cái thẻ nhớ để xóa trắng hết tất cả các thư mục và tập tin toàn những mã ký tự lạ. Sau đó copy hình ảnh vào lại cho thầy, mình cũng setup chương trình diệt virus vào máy vi tính cho thầy. Thầy cho mình xem đầu đọc thẻ nhớ mà thầy sử dụng. Đây cũng là một loại đầu đọc tốt.

 

PHỤC HỒI DỮ LIỆU THẺ NHỚ MÁY ẢNH XUẤT HIỆN NHỮNG FILE TOÀN MÃ KÍ TỰ LẠ

Thật tình rất khó xác định nguyên nhân làm mất dữ liệu trên thẻ nhớ của thầy. Chắc chắn không phải do máy chụp hình bởi vì thẻ nhớ chỉ bị lỗi khi kết nối với máy vi tính và copy. Nếu bảo tự nhiên xảy ra lỗi thì cũng không đúng vì thầy có 2 cái thẻ nhớ và đều bị cả 2. Như vậy khả năng là virus, nhưng mình đã setup chương trình diệt virus rồi quét sơ thì chưa có phát hiện virus, vì không đủ thời gian nên thầy sẽ mang máy về quét virus tiếp. Như vậy vẫn có khả năng đầu đọc thẻ nhớ bị lỗi. Mình xin lưu ý các anh chị em, nếu sử dụng đầu đọc thẻ nhớ dù là loại tốt cũng nên làm theo những gì mình lưu ý. Trước khi cho thẻ nhớ vào đầu đọc thẻ chúng ta nên dùng bông lau sạch các chân tiếp xúc của thẻ nhớ để tránh trường hợp bụi bẩn làm hư các chân tiếp xúc của đầu đọc thẻ ( vì các chân này của đầu đọc thẻ nằm khuất bên trong hộp nhựa rất khó vệ sinh ). Phải gắn thẻ vào trước rồi mới kết nối với máy vi tính, khi lấy ra phải ngắt kết nối với máy tính một cách an toàn rồi sau đó mới tháo thẻ nhớ ra. Nếu sử dụng nhiều và một thời gian dài thì phải đổi đầu đọc thẻ mới, bởi vì theo thời gian các chân tiếp xúc sẽ có độ đàn hồi kém đi, có thể bị mòn do ma sát, cũng có thể bị oxi hóa... như vậy các tiếp điểm sẽ tiếp xúc một cách bất ổn có thể dẫn đến việc làm hỏng thẻ nhớ mất hết dữ liệu.

Đây là hình ảnh mà mình đã phục hồi lại được từ thẻ nhớ bị lỗi của người thầy đáng kính:

Khi gặp thầy cô mình sẽ xin phép đăng tải một số hình ảnh lớn rõ để nếu như trái đất tròn biết đâu có bạn học ở trường Phan Văn Trị -  Huyện Giồng Trôm tỉnh Bến Tre vào xem mà nhớ đến thầy cô!

Mình đã đi thăm Thầy cô, vui lắm! Đây là hình của Thầy Cô, các bạn học lớp 12A1 có còn nhớ không?

Bài viết : PHỤC HỒI DỮ LIỆU THẺ NHỚ MÁY ẢNH XUẤT HIỆN NHỮNG FILE TOÀN MÃ KÍ TỰ LẠ này mình không nói về kỹ thuật hay cách cứu dữ liệu, điều mình mong muốn là sẽ đánh thức, khơi dậy tấm lòng biết ơn thầy cô của bất kỳ ai đã từng là học trò, nếu chúng ta là học trò thì chắc chắn rằng chúng ta luôn có một người thầy một người cô, hãy làm một điều gì đó nhé các bạn!

Nếu có Anh Chị hay Bác nào lớn tuổi đọc bài viết này xin thứ lỗi cho Lợi vì cách viết xưng là "mình" và gọi là "các bạn". Xin cảm ơn! 

Nếu anh chị em nào đọc thấy hay thì share facebook, google + giúp mình.  

Vậy là mình có động cơ để viết tiếp. Cảm ơn các bạn!

Cảm tạ Chúa !

Tin liên quan

Bình luận (1)

Gửi bình luận của bạn

Captcha
  • Tuyến (24-08-2016) Trả lời
    Hôm trước mình cũng gặp trường hợp này, cài win cho cái lap, cài mãi ko dc nên copy ra usb 32gb, format hết hdd trên lap, phân vùng lại, mà cũng bất cẩn, mình lại lấy chính cái usb 32g đó làm usb boot, boot đi boot lại rồi shutdow, bổng nhiên nó ko boot dc nữa, lại trời, cắm vào máy tính, thế là 1 đống lăng quăng xuất hiện, xanh mặt mài hết, hên là dùng getdataback lấy lại dc dử liệu.

QUẢNG CÁO GOOGLE

Tin Hot nhất

Thống kê lượt xem

Tổng truy cập 1,940,503

Đang online20

NHÀ TÀI TRỢ