Thơ cứu dữ liệu ổ cứng

Bài thơ do một bạn sinh viên tặng cho cuudulieuocung.vn, anh em xem nhé! Đó không phải là kết thúc mà chỉ mới là...bắt đầu! Hãy làm thơ hoặc sáng tác truyện cười gởi cho mình sẽ có thưởng . cuudulieuocung.vn@gmail.com hoặc phuocloigroup@gmail.com. để lại số đt để khi nhiều mình tặng thẻ cào nha!!!

Ngày đăng: 26-08-2015

3,752 lượt xem

THƠ CỨU DỮ LIỆU

 

Like nào các bạn Sinh Viên ơi !!!! Hãy sáng tác có thưởng nhé!!!

KHÔNG TỰA LUÔN

Hôm qua nó chạy phà phà

Hôm nay nó lại tà tà nghỉ chơi

Nghĩ buồn tủi quá ai ơi

Đi cứu dữ liệu tả tơi túi tiền

( Tái bút : chỉ có anh Lợi là vui thôi hì hì !!!")

-----------------------------------------


CHƯA KỊP ĐẶT TỰA

Có một người đi mua ổ cứng mới về, ổ cứng mới khoe với mấy đứa ổ cứng cùng trong tủ, “tụi bây thấy anh chủ thương tao không, mua tao giá cao, để tao chổ cao, may cho cái túi đẹp, nâng niu tao”. Mấy ổ cứng kia trề môi… “ ờ trèo cao té đau, xong rồi ổng cũng đem cho tên Lợi bên cuudulieuocung.vn mổ mày ra cứu dữ liệu  thôi, khà khà khà !!!"

---------------------------------

BÀI KHÔNG TÊN SỐ...

Em: Anh ơi em thấy bên cuudulieuocung.vn có cứu dữ liệu thẻ nhớ kìa, sao mình hỏng đem cái thẻ nhớ qua đó cứu đi?

Anh: ( kí đầu thằng em cái cóc) Ngu sao mà ngu dữ vậy! Bên đó cứu dữ liệu thẻ nhớ là thẻ còn nhớ mới cứu chứ cái thẻ của mình nó quên mất tiêu rồi còn cứu cái gì hả????

Em : gãi đầu.....hỏng hiểu nổi!!!!  " Vậy là sao ta!!!"

---------------------------------

NHỎ ƠI

Lần đầu ta gặp nhỏ nơi cửa hàng Nova. Thì thầm ta hỏi nhỏ, nhỏ bảo nhỏ 2Tb, ừ thì nhỏ 2Tb, thôi đành đi nhé nhỏ vì tiền đâu?

Một ngày ta gặp nhỏ trong túi tiền rung rinh. Thì thầm ta hỏi nhỏ, nhỏ bảo nhỏ 200, ừ thì nhỏ 200, xong rồi ta cũng bỏ vì là đô.

Giờ này ta gặp nhỏ nơi cứu dữ liệu quen, thì thầm ta hỏi nhỏ, nhỏ bảo giờ em tiêu, ừ thì giờ em tiêu, ta mừng không cưới nhỏ, nhỏ ơi!!!

-------------------------------------

THỬ NGHIỆM

Anh : Tùng! Em có xóa cái thư mục: "dữ liệu quan trọng đừng xóa" của anh không"?

Em: Dạ thưa có!

Anh: Hả? Sao em xóa làm chi?

Em: Dạ em nghiêng cứu cách cứu dữ liệu!

Anh : Sao không xóa cái nào mà xóa cái quan trọng đó hả?

Em: Dạ quan trọng cho có áp lực!( nghĩ thầm: "cho giống film mà")

Anh: Rồi kết quả sao hả???

Em: gãi đầu . . . "biết rồi còn hỏi" !!!!

THƠ CỨU DỮ LIỆU

------------------------------------------

LẠI CHUYỆN PASSWORD

A: Nè cho anh xin password đi em!

B: Dạ từ 1 tới 9 đó anh?

A: Loay hoay một hồi vẫn không kết nối được wifi, nên hỏi lại: Em, password wifi của mình là gì vậy em.

B: Dạ từ 1 tới 9 đó anh!

A: Sao anh gõ như vậy mà vẫn không vào được.

=> Tôi đố bạn chứ tại sao anh A không kết nối được wifi??? Cụ thể hơn password wifi đúng là gì?

Tôi sẽ trả lời vào ngày mai nhé!!!! Nếu anh em nào có câu trả lời xin mail về cho mình địa chỉ cuudulieuocung.vn@gmail.com, ai mail về trước sẽ nhận được 1 thẻ cào 20.000. Nhớ để lại số đt trong mail nhé! Xin cảm ơn!!!

Kết quả : có 2 bạn gởi mail về sớm nhất tuy 2 đáp án khác nhau nhưng ban tổ chức quyết định tặng cho cả 2 bạn mỗi người một thẻ cào 20.000.

Đáp án : pass là : "tumottoichin", đáp án 2:"tu1toichin" hoặc "tumottoi9"

Cảm ơn các bạn!!!

-------------------------------------------------------------------------------------

Đây là một câu chuyện hình như hỏng có liên quan gì lĩnh vực IT cả, nhưng vì tức quá mình post lên cho anh chị em đọc chơi. Số là chiều nay đói quá chừng đói mình đành tấp vô một quán phở, cũng lựa kỹ lắm àh nghen! Nhớ lời má dặn là con phải vô cái quán nào đông người ăn, đèn sáng, bàn ghế tươm tất... lạng xe mấy lượt mới tìm được một cái quán phở thấy cũng đúng lời má dặn.

Tấp xe vô, tìm cái bàn sạch sẽ ngồi kêu tô phở tái. Sự việc diễn ra lát nữa Lợi tui mới phân tích chỉ biết là sau khi kêu tính tiền mình quyết định phong cho quán 4 chữ D...

Chữ D thứ nhất là :" Dở " Chèn ơi tô phở gì mà có 2 miếng thịt bò tái còn nhỏ hơn thịt heo của hủ tíu gõ nữa. Hồi trước mình thường nói nếu đi thi cắt thịt heo mỏng nhất thế giới thì mấy anh hủ tíu gõ đứng hạng nhất, giờ mới biết quán này cắt thịt bò còn cao thủ hơn nữa...hic...hic. Chưa hết nước phở thì lạt như nước ốc. hỏng chừng nước luộc ốc còn có vị nghon hơn nữa àh!

Chữ D thứ 2 là " Dơ " mình kêu "chị ơi cho e xin giá trụng", "có liền em". đúng là có ngay tức khắc, mới cho đĩa giá trụng vô tô phở thì cái chị phục vụ nhanh tay lấy cái đĩa liền, nghĩ trong bụng quán này gọn gàng ghê ta, mới đó là dọn dẹp liền, nhìn qua thấy chị ta lấy cái khăn lau bàn lau cái đĩa giá của mình rồi cho vô chồng đĩa, có khách kêu "cho xin đĩa giá trụng","có liền"...các bạn hiểu rồi đó, thầm nghĩ chà cái đĩa giá của mình lúc nãy.... chưa hết chị ta lấy cái khăn đó đi lau một vòng các bàn ăn rồi quay về chổ cũ lau tô......pó tay.

Chữ D thứ 3 xin phép cho thêm cái gạch thành chữ Đ đó là "Đơ ". Hỏng dám ăn tô phở mình kêu "chị ơi tính tiền","có liền" kkk, lại là có liền, cái gì chứ tính tiền là nhanh nhất. "70.000 em". Hả!!!! tui "đơ" luôn.

Chử D còn lại cũng là chữ "Đơ". Vừa bàng hoàng hết "đơ" cái vụ tính tiền giờ nghe cái cổ nó đơ đơ, ủa lạ kìa, mình đâu có ăn đâu, suy nghĩ một hồi mới nhớ lại àh thì ra trước cái vụ giá trụng vì đói quá mình có húp mấy muổng nước, vậy mà.... Số là Lợi tui bị dị ứng với bột ngọt hay bà con miền bắc thì gọi là mì chín đó. Cứ có bột ngọt sống trong đồ ăn là tui bị đơ liền, húp có 2 muỗng mà đơ vậy nếu ăn hết tô chắc...hết đỡ luôn quá!!!!

-----------------------------------------------------------------------

GIỐNG NHƯ PHIM

Con : Ba ơi sao ba hỏng mua 1 khẩu súng.

Ba : Chi vậy con?

Con : Dạ tại con thấy ba cứu dữ liệu chậm quá.

Ba ?????

Con : Con thấy trong phim cái chú kia bị dí súng vô đầu cứu dữ liệu lẹ lắm.

Ba : Ờ !!!! Tại trong phim chứ ở ngoài là chú phải đi thay quần rồi chứ ở đó mà cứu dữ liệu được hả con.

Con ??????? à con hiểu rồi

THƠ CỨU DỮ LIỆU

-----------------------------------------------------------------------

BÀI HỌC ĐÁNG NHỚ

 

Chuyện kể rằng tại một võ đường nọ, sau một buổi tập luyện võ thuật các học trò ai cũng mệt. Họ từ sân tập trở về cùng sư phụ thì thấy có một giỏ đầy trái táo rất ngon. Ai cũng háo hức chạy đến để lấy ăn. Vị thầy già bỗng lên tiếng : " Ăn thì cứ việc ăn, nhưng tốt hơn hết là tự mình leo lên cây mà hái". Các học trò hết nhìn nhau lại nhìn lên cây rồi nhìn vào giỏ. Trên những cành cây chỉ toàn là trái non, chỉ còn sót lại vài quả chín đỏ, nhìn vào trong giỏ đầy những quả chín, họ làm một bài tính nhẩm thật nhanh : " Nếu trèo lên cây thì sẽ rất mệt mà chỉ được vài quả, còn ở đây ngay trước mắt mình toàn là quả chín chỉ việc ăn không cần phải leo trèo, mà sau buổi tập thì sức lại mệt nữa, với lại thầy bảo ăn thì cứ ăn mà" thế là ai cũng lấy trái trong giỏ để ăn. Chỉ duy nhất có một anh học trò nghèo suy nghĩ " thầy bảo nên tự hái mà ăn, mình vào đây học phải nghe lời thầy, hơn nữa công thầy hái trái suốt cả buổi chiều ai cũng giành nhau ăn thì quả là có lỗi với thầy". nghĩ như vậy nên anh tự mình leo lên cây và định hái vài quả chín còn sót lại trên cây. Cố gắng lắm anh mới hái được một trái, nhưng anh bỗng chợt nhận ra một điều là trên quả táo đó thầy đã đính vào một mãnh giấy, mở ra xem anh chợt nhận ra đó là bí kiếp luyện công rất quý. Giờ anh mới hiểu thâm ý của thầy.

Các bạn thân mến, từ câu chuyện trên chúng ta nhận được 3 bài học.

1. Phải tôn sư trọng đạo : Phải vâng theo lời chỉ dẫn của người có kinh nghiệm hơn mình, thậm chí từ người thua kém hơn mình vì  bất cứ một điều gì cũng có giá trị nhất định của nó.

2. Phải tự mình khám phá, có thể phải khó khăn lắm, thất bại nhiều lần rồi chúng ta mới gặt hái được thành công.

3. Không phải cái người ta dọn sẵn cho mình là tốt, đó chỉ là điều bình thường mà ai cũng có thể có được, chỉ cái tìm ẩn bên trong là cái mà chúng ta tự mình tìm lấy dù nó rất nhỏ hay rất ít nhưng sẽ vô cùng quý giá.

Trung tâm cứu dữ liệu Phước Lợi Group chúng tôi cố gắng viết lại một cách chân thật dễ hiểu nhất cũng chỉ mong muốn anh em tham khảo, ai tìm được cái gì quý giá trong đó thì tìm, ai cảm thấy nó bình thường quá xin cũng đừng chê. Trong cái bình thường luôn tiềm ẩn cái phi thường. mong anh em hiểu cho tấm lòng thành của chúng tôi!

Muốn thật hết lòng!

Nếu có Anh Chị hay Bác nào lớn tuổi đọc bài viết này xin thứ lỗi cho Lợi vì cách viết xưng là "mình" và gọi là "các bạn". Xin cảm ơn! 

Nếu anh chị em nào đọc thấy hay thì share facebook, google + giúp mình.  

Vậy là mình có động cơ để viết tiếp. Cảm ơn các bạn!

Cảm tạ Chúa !

Bình luận (0)

Gửi bình luận của bạn

Captcha

.

 

Tin Hot nhất

Thống kê lượt xem

Tổng truy cập 1,735,397

Đang online3